Ninh Diệp bận đến tối tăm mặt mũi, Trì Ngưng đoán chuyện này có liên quan đến Smith tiên sinh và mỏ đất hiếm kia.
Hắn bảo cô chịu khó chơi một mình, ấy vậy mà để cô chơi một mình thật. Ngặt một nỗi là cô không có nhiều việc làm, thỉnh thoảng giúp hắn được vài thứ, còn đâu thời gian rảnh ngoài nằm lì trong phòng ra thì cũng chỉ đi loanh quanh ngắm cây xanh tại khuôn viên khách sạn.
Phạm vi gò bó chật hẹp khiến Trì Ngưng phát rồ. Sao Paulo đẹp như vậy, cô muốn đi tham quan khắp nơi...
Một ngày, Trì Ngưng ngồi đến trước mặt hắn, ân cần mở miệng hỏi: "Anh đang làm gì vậy?"
Ninh Diệp ngẩng mặt lên khỏi trang tài liệu, "Sao? Em có hứng thú?"
"Không..." Trì Ngưng lắc đầu nguầy nguậy, trong mắt ánh lên nét buồn bã.
"Anh cũng sắp xong việc rồi, chiều nay đưa em đi chơi."
"Thật?" Hai mắt Trì Ngưng lấp lánh.
"Ừm... Vài ngày nữa chúng ta sẽ sang Thái Lan."
Mặc dù không rõ lí do vì sao rời đi nhưng Trì Ngưng vẫn khấp khởi mừng thầm. Trùng hợp sắp tới tiệc rượu cũng tổ chức tại Thái Lan, điều đó có nghĩa là cô không cần tốn công nghĩ cách lẻn đi hay xin xỏ hắn nữa...
Nghĩ đến đây, Trì Ngưng liền che miệng tủm tỉm.
Thực ra, lí do chủ yếu khiến cô vui là vì Ninh Diệp đã dành một chút thời gian ít ỏi còn sót lại của hắn cho cô. Hành động đó thoạt nhìn đơn giản nhưng có thể chứng minh được sự quan tâm của hắn...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cuc-pham-sung-em-ca-doi/3049727/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.