Nương theo ánh sáng mờ ảo, Trì Ngưng trông thấy những bóng hình to lớn đang tiến về phía mình. Tác phong của bọn chúng vô cùng thận trọng, dường như rất khó để phát hiện ra.
Không gian lặng ngắt như tờ, ngay khi bọn chúng vừa giương súng lên thì Ninh Diệp đã bật dậy trước, hắn hất tung chăn về phía đám người, đoạn xả súng lia lịa.
"Đoàng... đoàng... đoàng..."
Trong căn nhà gỗ nhỏ vang lên hàng loạt tiếng súng chói tai. Cùng lúc đó, Trì Ngưng lăn một vòng sang phía bên kia giường, vươn tay bật đèn ngủ.
Nhờ nguồn sáng ít ỏi này, cô có thể nhìn rõ trước mắt cô có bốn người đàn ông vạm vỡ, người nào người nấy đều bịt mặt kín mít.
Sau khi chịu đòn công kích bất ngờ của Ninh Diệp, một tên đã lăn ra chết, những tên còn lại mau chóng rút lui, nấp vào sau những đồ vật trong nhà.
"Ai sai các người tới?!"
Ninh Diệp đẩy tủ đầu giường ra chắn rồi gầm lên giận dữ.
"Ninh lão đại, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của anh! Đi chết đi!"
Một tên đáp lại đầy phách lối, đoạn giơ tay ném bom khói vào chỗ Ninh Diệp.
Khói thuốc mù mịt lan ra trong phút chốc, Ninh Diệp đá văng quả bom, nhanh tay bịt mũi lại. Hai con ngươi hắn nheo nhẹ đầy nguy hiểm, ánh mắt âm trầm, các giác quan hoạt động hết công suất.
"Đoàng... đoàng..."
Đám sát thủ chớp thời cơ liên tục nã súng về phía Ninh Diệp. Viên đạn sắt ghim vào tủ gỗ tạo thành tiếng động vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cuc-pham-sung-em-ca-doi/3049659/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.