Sau khi buổi ăn kết thúc quả là Mạc Phong có nghe thêm một cuộc điện thoại.
" Thức ăn ở đây có hợp khẩu vị với em không? "
" Rất ngon " Cô vừa ăn vừa gật gật đầu.
" Người đàn ông lúc nảy là người đàn ông của Thẩm Kiều Khanh. Em đừng để ý đến hắn để ý một mình anh là được rồi "
Nghe đâu đây có mùi chua chua của giấm.
Hàn Uyển Nhi gật đầu không nói gì cười cười. Người gì đâu nhìn một cái cũng ghen.
Hai người nắm tay nhau đi dạo phố, shopping, ăn vặt, xem phim... bọn họ muốn biết người bình thường yêu nhau như thế nào. Người trong hắc đạo chính là không phải sống vì một mình mà còn anh em trong bang đâu phải được thoải mái như người bình thường.
....
Trời tối Hàn Uyển Nhi đứng trước gương ngắm mấy cái váy dành cho phụ nữ có thai, bụng cô chưa lớn lắm nên cô chưa muốn mặc nó chỉ mua để đấy khoảng tháng thứ 5 của thai kì mặc.
Mạc Phong đang chuẩn bị loptop bỏ vào túi muốn mang lên máy bay làm việc.
" Hơi.. " nghe tiếng thở dài Hàn Uyển Nhi Mạc Phong xoay đầu nhìn lại.
" Có chuyện gì thế? "
" Không có gì? " Nhưng gương mặt hơi buồn đã phản bội lại lời nói của cô.
Anh không hỏi tiếp mà chỉ đến trước gương hai tay ôm cô vào trong lòng. Hơi của anh thật sự làm cô rất thoải mái liền dựa hết sức vào người anh.
Buông tay ra anh xoa xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai/3003832/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.