" Được... Được. Em đừng khóc, khóc sẽ xấu đấy " Chàng trai Tây ôm cô vào lòng hai tay chỉnh lại váy cho cô. Nhưng rất bực bội tay anh cứ cố gắng kéo váy ngắn xuống cho khỏi đùi nhưng chẳng thêm đi được chút nào rồi lại thầm trách:" Đáng chết! CMN tại sao cái váy này lại ngắn thế này!"
Hàn Uyển Nhi không hiểu tâm tình thế nào lại càng khóc to hơn:" Anh chính là chê cười em già đi hay béo lên xấu đi có phải không? Hay anh vừa mới nhìn trúng người phụ nữ nào ngoài kia!? " Hàn Uyển Nhi vùng vẫy khỏi hai cánh tay của anh, hai tay nhỏ của cô đánh lên ngực anh.
Anh không biết làm gì với " soái con " đang tức giận này đây chỉ im lặng cho cô đánh miệng thì thầm vào tai cô.
" Anh xin lỗi..... xin lỗi. Là anh sai.... anh sai rồi " Miệng anh không ngừng nói.
Một lúc lâu sau cô mới ngừng khóc ngừng việc đánh đấm này. Phì phò thở dốc. Anh buông hai tay ra giúp cô lao đi nước mắt đọng lại, lại cảm thấy phía bên ngực trái mát mát mới đưa mắt nhìn xuống thì ra là đã bị " soái con" khóc đến ướt cả áo.
Cũng chẳng sao chỉ cần bộ dạng đáng yêu này mình anh xem là được.
" Uyển Nhi à! Ngực anh đau quá. Đau quá đi. " Lại làm trò nhưng..... lần nào cũng hiệu quả.
" Hức.... hức... hức thế nào rồi...hức.... để em xem... hức " hai tay nhỏ cởi bỏ cúc áo anh ra quả thật cô đánh " hơi mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai/3003824/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.