Ánh nắng chiếu sáng khắp cả căn phòng, làm cho hai thân thể đang ôm nhau trên giường thức giấc.
" A...hơm...." ( Tiếng ngáp) Hàn Uyển Nhi mệt mỏi nằm trên giường lăn qua lăn lại.
" Đừng lăn nữa, qua đây anh ôm một cái nào bảo bối "
Nghe theo tiếng gọi cô liền lăn vào vòng tay ấm áp của anh. Chính anh là người hành hạ cô cả đêm đến gần sáng cô mới có thể ngủ được.
" Vụ việc đã được xử lí rồi à? "
" Uk. Cũng chỉ là không biết ai chủ mưu trong việc này. Anh có cảm giác đang bị chơi đùa. "
" Tại sao anh lại có cảm giác như vậy?" Cho dùng đang nói chuyện nhưng con sâu lười Hàn Uyển Nhi vẫn không chịu mở mắt ra.
" Tại vì chuyện này xảy ra rất dễ phát hiện dễ xử lí. Nếu ai muốn hại anh phải làm thẳng tay rồi "
" Vậy phải cẩn thận hơn " Lên tiếng nhắc nhở Mạc Phong. Anh yêu thương hôn lên cái trán của cô.
" Chúng ta trở về thôi. " Giọng anh vẫn âm trầm.
" Về đâu " Giọng cô vẫn còn ngạc nhiên vì quên đây là khách sạn.
" Về nhà con sâu lười này "
" A" rồi cúi đầu vào lòng anh mà dụi dụi.
▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪▪
Đây là thành phố S nơi anh sinh sống và cuộc sống của anh luôn có cô.
Ngồi trong xe cô dựa người vào lòng anh, mắt chăm chú trên màn hình của ipad.
Cửa hàng cô vừa mới nhập một lượng hàng mới nên giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai/3003801/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.