Nhìn thấy huy hiệu của Mạc gia ✡.
Hàn Uyển Nhi nhìn những người mặc aó đen trước mặt mình. Không tỏ ra kinh ngạc hay sợ hãi cô vẫn bình tĩnh như chưa có chuyện gì.
Một người aó đen trầm tĩnh bước đến:
- Phu nhân lão đại mời phu nhân lên trên.
Hàn Uyển Nhi chỉ cười một tiếng nhìn tên thiếu gia đó.
- Xử lí tên này đi.
Rồi chậm rãi bước đi.
Tầng 4
Trong một căn phòng xa hoa, có vẻ như không khí u ám. Hàn Uyển Nhi mở cửa bước vào phòng, nương theo tiếng mở cửa mọi người lại thấy một cô gái xinh đẹp bước vào.
Một tên đang quỳ gối trước mặt Mạc Phong, hai người Lâm Ân và Lâm Vũ đứng nghiêm trang phía sau.
Mạc Phong ngồi hiên ngang như một ông vua trên ngai vàng của mình.
Người đàn ông run lên có vẻ như rất sợ tham thiết cầu xin, Mạc Phong vẫn không nói gì.
Hàn Uyển Nhi nhẹ nhàn đi đến bên Mạc Phong..
Anh ta vỗ nhẹ vào đùi mình, ý bảo cô ngồi lên đùi mình. Cô cũng rất sẵn lòng để ngồi mà.
Để mình đối diện với anh dựa vào lòng ngực anh mà dưỡng thần. Tay Mạc Phong lại không đứng đắn vuốt ve lưng cô có đôi lúc bàn tay đi đến eo cô nữa.
- Lão đại! Xin ngài tha thứ. Tôi từ đây không dám tái phạm nữa
- Bằng.. .
Tiếng súng nổ lên Lâm Ân bắn vào đùi và vai tên đó. Rồi lôi hắn ra ngoài, anh em nhà họ Lâm cũng lui ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai/3003783/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.