Chương 1338:
Thịnh Hoài Nam mắng cô: “Không có tiền đồ! Bạc Thâm cầu hôn mà Tranh Tranh còn chưa khóc! Sao em lại khóc? Lúc anh cầu hôn, em cũng không khóc mà”
Diệp Duy lấy tay áo lau nước mắt: “Không giống nhau. Cảm động quái”
Trở lại căn hộ Lục Thành, sau khi tắm xong, Lâm Bạc Thâm ngồi sau giúp cô lau tóc.
Phó Mặc Tranh dựa vào cánh tay anh, tháo chiếc nhãn nữ trên tay ra, giơ lên, nhìn dưới ánh đèn thì thấy những ký tự nhỏ được khắc trên mặt trong của chiếc nhẫn.
Mặc Mặc Tình Thâm – Mặc, phông chữ rất phóng khoáng và mạnh mẽ, rất giống chữ viết tay của Lâm Bạc Thâm “Chữ bên trong do anh viết sao?”
Lâm Bạc Thâm cười và nói: “Đó là những ký tự do anh viết, các nhà thiết kế đã khắc theo phông chữ mà anh đã viết”
“Cái của anh đâu?”
Lâm Bạc Thâm cầm lấy và đưa cho cô.
Đúng như dự đoán của Phó Mặc Tranh, chiếc nhẫn bên trong của chiếc nhãn nam được khắc chữ Mặc Mặc Tình Thâm – Thâm, đó là một cặp nhẫn.
Phó Mặc Tranh nắm lấy bàn tay to lớn của anh và đeo chiếc nhẫn nam trực tiếp vào ngón áp út mảnh mai của anh.
Không có nghi thức gì, đeo một cách tùy tiện.
Nhưng nụ cười trên đôi môi mỏng của Lâm Bạc Thâm thật sâu.
Phó Mặc Tranh lại đeo chiếc nhẫn nữ cho chính mình.
Lâm Bạc Thâm vươn ra nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, hai bàn tay đeo nhãn cưới đan chặt các ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610493/chuong-1338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.