Chương 1294:
Liễu Hi Viên ôn nhu nói: “Biết, anh ấy còn cứu tớ một lần, lần đó bệnh của tớ lại bị tái phát, tớ chợt nghĩ không muốn sống nữa, liền chạy.
lên sân thượng định nhảy xuống. May mà có anh ấy kéo xuống ôm tớ lại”
Phó Mặc Tranh nhận xét: “Cậu ấy là người rất tốt đấy”.
Liễu Hi Viên nói đùa: “Người mà cậu nói là người tốt thì hẳn đó là người rất tốt. Tớ tin vào ánh mắt của cậu. Nhưng mà… đôi khi tớ cảm thấy có lỗi với anh ấy. Anh ấy là một người khỏe mạnh, còn tớ lại có thể có ý định tự tử bất cứ lúc nào, em lo như vậy sẽ làm tổn thương anh ấy mất”
Trong khi nói chuyện, ánh mắt Liễu Hi Viên rơi vào khoảng không cô đơn.
“Nếu anh ấy sẵn lòng đồng hành cùng cậu trong quá trình điều trị, hai người sẽ có hy vọng thôi.”
Liễu Hi Viên cười lắc đầu: “Cậu và tớ đều biết căn bệnh này khó chữa trị như thế nào, dù sao thì nếu một ngày nào đó đột nhiên tớ rời đi, tớ cũng sẽ cảm thấy rất vui vẻ và sống không hề vô ích vì tớ đã cùng anh ấy sống khoảng thời gian đẹp đế của cuối đời mình rồi”
Sau khi An Triệt sắp xếp dụng cụ nướng xong, cậu gọi bọn họ tới: “Tôi chuẩn bị xong rồi. Mọi người đến đây xem muốn nấu món gì đi”
Liễu Hi Viên và Phó Mặc Tranh đứng dậy, đi tới và nướng thịt cùng nhau.
Lâm Bạc Thâm đứng dưới gốc cây cách đó không xa theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610449/chuong-1294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.