Chương 1258:
Anh thức trắng đêm, giọng nói trầm khàn, nghiêm túc, thậm chí có chút buồn bã.
“Anh cũng đã nghĩ đến việc quên em. Để quên được em, anh đã đi gặp bác sĩ tâm lý, nhưng anh thấy thật nực cười. Hết lần này tới lần khác quên đi kỷ niệm, chẳng những không quên một chuyện, ngược lại càng yêu hơn”
Anh nghĩ rằng mình đã chịu đựng đủ rồi, nhưng giờ anh mới thấy nỗi đau của mình thật nực cười.
Anh có thể bí mật đến gặp cô ở Philadelphia để giải tỏa. Nhưng cô ấy chỉ có thể giải tỏa nỗi nhớ sâu thẳm thông qua một số video và cuộc phỏng vấn mơ hồ của anh ấy trên Internet.
Anh không tốt, anh là kẻ xấu xa, kẻ Phó Mặc Tranh cằm bị ép đặt lên trên vai anh, hồi lâu cô mới chớp mắt, phản ứng lại.
ệ nhất.
Anh nói anh yêu cô? Vẫn luôn yêu?
“Anh có thể buông tôi ra không?”
Lâm Bạc Thâm từ từ thả cô ra. Phó Mặc Tranh thu lại điện thoại di động, có phần nghi hoặc nhìn anh phòng bị: “Anh xem qua di động của tôi?”
Anh bình tĩnh nói “Không.”
“Vậy thì t Lâm Bạc Thâm lại đột nhiên ôm cô vào lòng.
“Lâm Bạc Thâm, anh đang làm gì vậy?”
“Sau này mọi chuyện chúng ta cùng nhau đối mặt, có được không?”
Phó Mặc Tranh nhếch môi cười nhẹ: “Nhưng khi tôi cần anh, anh đã không bao giờ ở đó”
Trong lòng Lâm Bạc Thâm đầy phiền muộn, anh gắn giọng: “Cho anh thêm một cơ hội, được không?”
Giọng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610413/chuong-1258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.