Chương 1220:
Lâm Bạc Thâm lấy máy sấy bên cạnh, sấy khô tóc giúp cô, sau đó ngồi xuống cạnh cô, một tay nâng căm, ánh mắt dịu dàng lại cưng chiều nhìn cô ăn.
Trong mắt toàn là sự thỏa mãn.
Phó Mặc Tranh bị nhìn chằm chằm không được tự nhiên, liền ngừng ăn.
Cô quay qua nhìn anh, hỏi: “Sao tự nhiên anh lại đưa lẩu cay cho tôi ăn?”
Lâm Bạc Thâm không dối gạt, thành thật nói: “Đưa lẩu cay chỉ là cái cớ, nhớ em mới là thật.”
Anh đang tán tỉnh cô đấy à?
Lâm Bạc Thâm nghiêm túc là vậy cũng có thể buông câu tán tỉnh sao?
Phó Mặc Tranh nhìn thẳng vào anh, nói: “Mặt anh, hủy dung”
Thật ra chưa đến mức hủy dung, chỉ xước vài chỗ, nhìn qua càng tỏa ra sự hấp dẫn của đàn ông.
Nhưng hiện tại cô cảm thấy không nên nói lời này với anh.
Lâm Bạc Thâm vươn tay chạm vào miệng vết thương, nhíu mày, đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn chằm chằm cô, môi mỏng phun ra hai chữ: “Rất đau”
Giọng điệu thật bình tĩnh, như đang muốn được an ủi.
Phó Mặc Tranh dời tầm mắt, cúi đầu tiếp tục ăn lẩu cay.
Lâm Bạc Thâm gọi một cuộc điện thoại, để người đưa một hộp thuốc sơ cứu tới.
Chỉ lát sau, nhân viên khách sạn liền mang hộp thuốc sơ cứu tới.
Vừa đúng lúc Phó Mặc Tranh ăn xong lẩu cay.
Lâm Bạc Thâm đưa hộp thuốc sơ cứu cho cô.
Phó Mặc Tranh: “Gì đây?”
Lâm Bạc Thâm nói hết sức hợp lý:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610375/chuong-1220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.