Chương 1213:
Phó Mặc Tranh cũng không quay đầu l: Lâm Bạc Thâm đứng dậy, sải chân bước nhanh tới, nắm chặt cổ tay của cô, kéo cô về từ cửa chính, đè trên vách tường.
Giam cầm trong lồng ngực của anh.
Người đàn ông cúi đầu nhìn cô: “Ở đây chính là nhà của em”
“Không phải.”
Lâm Bạc Thâm rất phiền, nhưng nhìn gương mặt cô thì lại không nỡ nổi nóng với cô, nói: “Đi đua xe là ý kiến của em hay là ý của thằng họ Cố kia?”
“Là tôi” Đúng thật là cô đưa ra đề nghị, cô muốn chơi.
Lâm Bạc Thâm nhíu mày chặt hơn nữa, cực kỳ bực dọc: trò đua xe đó có cái gì hấp dẫn em như vậy?”
“Kích thích”
“Chuyện kích thích thì có nhiều lắm”
Phó Mặc Tranh nị lhưng tôi cứ thích đi đua xe đó.”
Lâm Bạc Thâm cắn răng, nói “được”.
Dù sao mảnh đất An Sơn kia cũng đã được thu mua lại rồi, thích đi đua xe chứ gì, cho cô đua đủ.
Anh sẽ kêu người lắp hàng rào và tường vây hết toàn bộ đường đua An Sơn.
Cô muốn đua bao nhiêu lần thì đua bấy nhiêu lần, cứ tùy cô đua.
Phó Mặc Tranh hỏi: “Bây giờ tôi có thể đi được chưa?”
Lâm Bạc Thâm hơi buông lỏng cô ra, nhưng cũng không buông tay, cô vừa mới xoay người đã bị anh kéo vào lồng ngực, ôm siết thật chặt.
Anh vừa ôm cô, vừa cúi đầu nhìn cổ tay trái bị nắm tới đỏ lên của cô.
Đây là vết đỏ do vừa nãy bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610368/chuong-1213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.