CHương 1102:
Lâm Hải giãy giụa muốn chạy trốn, lại bị Lâm Bạc Thâm kéo về, hung hăng đánh tiếp.
Lâm Hải nghiến răng kêu cứu: “Lâm Bạc Thâm! Mày không thể đánh chết tao được, mày là luật sư! Nếu mày còn dám đánh tao, tao sẽ tố cáo mày! Mày muốn bị tước giấy phép, hủy đi tư cách làm luật sư à!?”
Lâm Bạc Thâm cười ha hả đầy lạnh lẽo: “Ông cho rằng bây giờ tôi sẽ sợ bị tước giấy phép hành nghề luật sư sao?”
Lâm Bạc Thâm trước mặt đã phát cuồng, không sợ gì cả, khiến người ta sợ hãi vô cùng.
Lâm Hải nhìn cậu ta đây hoảng sợ: “Mày muốn làm gì?”
“Bởi vì ông mà tôi mất đi thứ quan trọng nhất. Ông hại tôi thảm như.
vậy, nếu tôi đánh ông có thể hết giận thì nói làm gì? Công bằng ở nơi nào? Pháp luật không thể xóa đi mối quan hệ bố con của tôi và ông, ông muốn bám vào điều này mà rút cạn máu của tôi phải không? Lâm Hải, tôi nói cho ông biết, bây giờ một người trắng tay như tôi, hoàn toàn không sợ ông!”
Lâm Hải năm liệt dưới đất, sợ hãi lùi về sau, run bắn người nói: “Không, mày không thể đánh chết tao được! Mày là luật sư, mày là người gọi là người tốt! Nếu mày đánh chết tao thì khác nào tội phạm bắt cóc như tao?”
Lâm Bạc Thâm cười lạnh lẽo, xách cổ áo ông ta lên, nghiến răng nghiến lợi từng chữ: “Ông có thể đi tố cáo tôi, nhưng bây giờ tôi chẳng sợ gì nữa cả. Lâm Hải, từ nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610257/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.