Chương 1077:
Khi lên núi, bọn họ không ngồi cáp treo, Lâm Bạc Thâm và Thịnh Hoài Nam thường xuyên rèn luyện thân thể nên thể lực không có gì để nói, nhưng Phó Mặc Tranh và Diệp Duy thì đã thở hổn hển ở phía sau.
Diệp Duy đỡ eo, ở phía sau kêu lên: “Này, hai người các anh có thể đi chậm lại chờ bọn em một chút được không?”
Thịnh Hoài Nam đứng ở bậc thang trên núi, xoay người lại nhìn các cô, cười nhạo nói: “Lúc ở dưới chân núi bọn anh đề nghị đi cáp treo vì sợ thể lực của hai người không được tốt, nhưng là ai đã dứt khoát từ chối vậy?”
Diệp Duy chu môi, nói: “Làm sao mà em biết được leo một ngọn núi nhỏ thế này mà cũng sẽ mệt như vậy chứ! Ngọn núi này nhìn qua cũng đâu có cao đâu!”
Thịnh Hoài Nam bất đắc dĩ vươn tay về phía cô ấy: “Đến đây, anh đây kéo em đi.”
Diệp Duy liếc mắt nhìn anh ta một cái: “Xem ra anh còn có lương tâm”
Lâm Bạc Thâm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Phó Mặc Tranh, cúi người xuống trước mặt cô, bàn tay to lớn của người đàn ông vỗ xuống bả vai của chính mình: “Lên đây, anh cõng em”
“… Sẽ rất mệt đấy, em còn có thể kiên trì mà”
“Đừng có nhỏ nhen nóng nảy như vậy, đợi đến lát nữa mệt đến mức không nhúc nhích được thì đừng có bắt anh cõng em.”
Mặt của Phó Mặc Tranh càng trở nên đỏ hơn sau khi nghe những lời Lâm Bạc Thâm nói, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610232/chuong-1077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.