Chương 1053:
Phó Mặc Tranh không ngờ còn có một đoạn tình yêu như vậy, nếu bố của Lâm Bạc Thâm không phải kẻ bắt cóc, không phải một tên lưu manh thì chắc hẳn gia đình ba người bây giờ rất hạnh phúc.
Những ngón tay mảnh khảnh đánh lên phím đàn piano, Lâm Bạc Thâm bình tĩnh tiếp tục: “Khi anh còn nhỏ, trong nhà anh có một cây piano. Mẹ anh đã mang từ ngoại sang. Mặc dù mẹ anh không thành thạo piano nhưng bà đã từng học. Bà nói bàn tay và ngón út của anh rất dài, rất hợp để chơi piano, vì vậy lúc nhỏ anh cũng bà học một ít”
“Nhưng sau đó, tính tình của bố anh ngày càng cáu kỉnh, sau khi say rượu thì đập phá đồ đạc rồi đánh người. Mẹ con anh thường xuyên bị đánh. Sau này, phím đàn cũng bị đập vỡ, tôi không bao giờ chơi nữa”
Phó Mặc Tranh cảm thấy đau lòng cho anh, có chút chua xót, nhưng không biết làm thế nào để an ủi anh, vì vậy cô cong mi mắt nhìn anh nói: “Bạc Thâm, chúng ta cùng chơi mi thứ nha.”
Chơi bốn tay, tuy răng chưa chơi chung với nhau bao giờ, Lâm Bạc Thâm cũng lâu không chơi, rất không quen tay, nhưng lại phối hợp với cô tốt một cách bất ngờ.
Sau khi chơi đàn xong, Phó Mặc Tranh nhìn anh, nói: “Bạc Thâm, sau này em sẽ không rời xa anh, được không.”
Cô như một mặt trời nhỏ, chiếu sáng anh, sưởi ấm cho anh.
Trước đây Lâm Bạc Thâm không tin vào những mối quan hệ lâu bền. Mẹ và bố anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610208/chuong-1053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.