Phó Mặc Tranh lờ mờ mà bị anh ôm vào lòng, quay đầu nhìn anh, hỏi: “Anh chuyển nhà hả?”
Số mật mã mở cửa là ngày chúng ta Sau khi nhấn số cuối cùng, cánh cửa lách cách mở ra.
Lâm Bạc Thâm nói với cô: “Đây là căn hộ đầu tiên anh mua, sau này em tới sẽ thuận tiện hơn”
Phó Mặc Tranh nhìn phong cách trang trí hiện đại, tối giản, theo lối Âu Mỹ trước mặt, không thể tin được Lâm Bạc Thâm mới mua nhà.
Mặc dù sinh ra trong nhà họ Phó, từ nhỏ đã không thiếu tiền, không cần phải lo giá nhà cao ngất ngưởng, nhà của Phó gia rải rác khắp nơi, nhưng cô cũng biết răng giá của hộ ở khu vực hay tiểu khu hạng sang đều không hề rẻ.
“Bạc Thâm, sao anh có nhiều tiền như vậy? Anh cướp ngân hàng à?”
Lâm Bạc Thâm nhìn khuôn mặt nhỏ không biết gì của cô, giơ tay gõ gõ đầu nhỏ của cô: “Anh học luật, em cho rằng anh sẽ phạm pháp, đi cướp ngân hàng sao?”
Hơn nữa, cô ngốc này thật sự cho rằng bây giờ cướp ngân hàng dễ dàng như vậy sao?
“Thế thì lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Anh cho vay nặng lãi à?”
Càng nói càng lố.
Lâm Bạc Thâm giận đến mức buồn cười: “Trong mắt em, anh bất tài thế ‘Ý em không phải vậy, nhưng đột nhiên có một số tiền lớn như vậy.
Là bạn gái của anh, tôi không hề hay biết”
Lâm Bạc Thâm ôm cô từ phía sau, nhìn về phía căn phòng, nói: “Tiền mua nhà là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610206/chuong-1051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.