Chương 1001:
Cô ấy sờ soạng tìm điện thoại gửi một tin nhắn trên Weibo cho anh húc anh tranh tụng trong phiên tòa phúc thẩm ngày mai thật thuận Bây giờ đã là mười một giờ năm mươi phút đêm, Phó Mặc Tranh vốn tưởng rằng Lâm Bạc Thâm sẽ không trả lời lại mình. Thế nhưng đối phương lại lập tức gửi lại tin nhắn cho cô ấy.
“Mau ngủ đi, không phải con gái các em hay nói thức khuya hại da mặt sao?”
Phó Mặc Tranh ôm lấy điện thoại chui vào trong chăn, cảm thấy không phục chút nào. Mặc dù cô ấy thức muộn sẽ có quầng thâm mắt, thế nhưng da mặt của cô ấy vẫn còn tốt lắm. Cô ấy chính là loại người có thức muộn thế nào nhưng chỉ cần trời trở lạnh da mặt vẫn sẽ trắng nõn như trứng gà bóc.
“Da mặt của em vẫn còn tốt lắm”
Lâm Bạc Thâm ở bên kia nhìn thấy tin nhắn này không khỏi nhếch môi mỉm cười. Giọng điệu của cô gái nhỏ không phục rất kiêu ngạo, thật đáng yêu.
Phó Mặc Tranh nhắn lại: “Ngày mai em có thể đến xem phiên tòa của anh không?”
“Không phải sáng mai em có tiết học rồi sao? Đừng có tùy tiện trốn học: “.. Sao anh biết sáng mai em có tiết?” Phó Mặc Tranh cảm thấy khó hiểu.
Lâm Bạc Thâm không trả lời câu hỏi của cô ấy, chỉ gửi đến một câu: “Đợi sáng mai em học xong, phiên tòa của anh cũng kết thúc thì chúng ta cùng đi ăn cơm”
Thấy anh ta nói như vậy, trong lòng Phó Mặc Tranh không khỏi mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610156/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.