Chương 995:
Anh ta cúi đầu, sau đó lại hôn lên vâng trán trắng nõn của cô ấy một lần nữa.
“Lúc này đã chịu nghe lời chưa?”
Cô ấy vòng tay ôm cổ anh ta, nở nụ cười vừa đáng yêu lại vừa ngọt ngào, sau đó hỏi bằng giọng say mèm mơ màng: “Lâm Bạc Thâm, em ngoan ngoãn rồi, anh có thể đừng hung dữ với em được không?”
Lâm Bạc Thâm vắt chiếc khăn ấm, thờ ơ đáp lại, sau đó nói: “Đưa tay cho tôi.”
Cô gái ngoan ngoãn đưa bàn tay nhỏ bé trắng nõn của mình cho anh ta, dáng vẻ không hề phòng bị, nhìn rất yếu đuối.
Lâm Bạc Thâm dùng khăn ấm lau bàn tay cho Phó Mặc Tranh, sau đó lại vắt chiếc khăn để lau mặt cho cô ấy.
Bàn tay nhỏ bé của Phó Mặc Tranh lại ôm lấy Lâm Bạc Thâm, sau đó chui vào trong lòng ngực anh ta, nói bằng giọng làm nững: “Sau này anh không được gọi em là Phó Mặc Tranh nữa”
Đôi mắt đen láy của Lâm Bạc Thâm nhìn cô ấy với vẻ suy ngẫm, hỏi lại lời của cô ấy: “Vậy thì gọi em là gì?”
Cô gái suy nghĩ một hồi lâu, sau đó nhíu mày tiếp tục suy nghĩ một lúc rồi mới nói: “Người nhà em đều gọi em là Tiểu Đường Đậu, nên anh không thể gọi em như vậy được, bọn họ cũng gọi em là Tranh Tranh, nhưng anh không giống bọn họ”
Lâm Bạc Thâm ôm cô ấy ngồi trên sàn nhà, trái tim dần trở nên mềm mại thành những hạt cát, cảm giác yêu thương trào dâng khắp cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610150/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.