Chương 942:
Ông Vu nghe được sự tức giận trong lời nói của Hàn Phong, ông ta không khỏi cười nhàn nhàn: “Ông chủ, anh Hàn cũng là do quá vội vàng. Hai bố con người có hai tính cách khác nhau, ông chủ cũng không phải không biết anh ta vì người nào. Trong mắt của ông chủ, anh Hàn mãi mãi vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi. Ông chủ tức giận với một đứa trẻ làm gì”
“Hừ, đứa trẻ? Đã hơn ba mươi tuổi rồi, còn làm việc một cách tuỳ ý như vậy? Nửa đêm nửa hôm quấy rầy đến giấc ngủ của tôi.”
Hàn Phong nhíu chặt lông mày, vô cùng buồn bực lại cầm tập tài liệu lên lật lật. Nhưng mà cứ nghĩ đến ban nãy đứa con khốn nạn đấy chĩa súng vào ông, ông thật sự không thể nguôi giận được.
Ông ta không nhịn được mà nói tiếp: “Xin lỗi? Nó không tự mình đến xin lỗi, còn nhờ ông chuyển lời hay sao?”
Ông Vu: “..”
“Táp!” Hàn Phong một lần nữa đập tập tài liệu lên trên bàn: “Nuôi nó chỉ tổ tốn công vô ích! Vì một người phụ nữ liền không nhận luôn cả bố ruột! Nếu như ngày hôm đó tôi thật sự làm gì người phụ nữ đó, ông Vu ông nói xem tối nay có phải nó phải dùng súng bản tôi một phát thì mới xong chuyện không?”
Ông Vu mím môi cười: “Không có khả năng”
“Không thể? Tôi nhìn thì có thể đấy!”
“Thôi bỏ đi, không nhắc đến nó nữa! Cái gì mà con trai, tôi thấy giống quỷ đòi nợ hơn”
Ông Vu không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610097/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.