Chương 737:
Không có, em không thẹn với lòng mình!
Lục Hỉ Bảo lợi dụng lúc Giang Thanh Việt đi tắm, cô quay ra lục tìm chiếc điện thoại di động cũ mà mình đã sử dụng lúc ở trường cấp hai.
Mở nửa ngày cũng không mở được, Lục Hỉ Bảo liền lật tìm cục sạc trong ngăn kéo ra và sạc điện.
Lục Hỉ Bảo một bên dòm vào nhà tắm một bên thì đợi máy lên nguồn, nhưng có lẽ do đã quá nhiều năm không sử dụng nên cô phải sạc một lúc lâu, không dễ gì mới có thể mở được máy .
Ngay sau khi điện thoại được bật lên, nó rung lên hai lần rồi nhảy ra một tin nhắn chưa đọc.
Lục Hỉ Bảo nhấn mở.
“Hỉ Bảo, chúng ta thi cùng một trường đại học nhé.”
Lục Hỉ Bảo cắt thẻ sim hết hiệu lực trong thẻ điện thoại đi, nói với mẹ Lục: “Mẹ ơi, có chỗ thu mua điện thoại không ạ? Chiếc điện thoại này bán đi thôi”
“Bây giờ ai còn mua kiểu điện thoại cũ đó nữa, cứ để đó đi”
Lục Hi Bảo lại tắt điện thoại, cất vào ngăn kéo ban đầu, niêm phong Vĩnh viễn.
Khi Giang Thanh Việt tắm xong đi ra, Lục Hỉ Bảo đã đang bọc chăn đi ngủ rồi.
Giang Thanh Việt vừa tắm xong, cả người đầy hơi nóng, ôm lấy cô: “Hôm nay không tắm sao?”
Lục Hỉ Bảo lẩm bẩm nói: “Trời lạnh lắm, em để bẩn một hôm đây”
Giang Thanh Việt không ép cô tắm, ở đây máy sưởi không đủ ấm, nước thì không đủ nóng, nếu tắm sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609892/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.