Chương 731;
“Nếu anh đã từng là chồng của chị gái thì kiếp này anh vẫn phải như vậy.
“Kỳ Ngạn Lễ, đừng tìm tôi, chia tay là tốt cho tất cả chúng ta” — Kiều Lạc.
Kỳ Ngạn Lễ chộp lấy bức thư, ngơ ngác ngồi vào bàn, nhìn hai tờ hôn ước còn chưa được ký tên, thất thân không thể giải thích được, trong lòng anh ta như mất đi cái gì đó, lo lắng không nói nên lời Dì Dương sửng sốt, ngập ngừng hỏi: “Ông chủ, tôi đi mời Kiều tiểu thư xuống ăn sáng nhé?”
Kỳ Ngạn Lễ nhìn chị nói: “Không, cô ấy đi rồi”
Sơn Thành, huyện Nhạc.
Đây là một vùng núi, sau khi Kiều Lạc đến đây ở được một tuần, cô dần đã quen với cuộc sống ở nơi đấy.
Phố núi phát triển không tốt, ngay cả mạng 4G cũng không có, điện thoại hiển thị nhiều nhất là 3G, 2G, mạng kém đồng nghĩa với việc càng ngày càng cách xa thế giới bên ngoài.
Ở đây Kiều Lạc làm giáo viên tình nguyện, sau một thời gian dài cô đã hòa hợp được với bọn trẻ, ngay cả khi trái tim cô bắt đầu bình tĩnh lại.
Kiều Lạc ngày càng thích thị trấn ở miền núi nhỏ bé này, cứ như thể cách ly khỏi mọi sự ồn ào, con người sẽ vô thức sống chậm lại và có thể dùng trái tim để cảm nhận con người và mọi thứ xung quanh.
Trong đêm khuya thanh vắng, trong lòng cô tự nhiên sẽ nhớ đến một số người, nhưng so với lúc đầu cảm giác nhớ nhung đã dần nguôi ngoai, cô thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609886/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.