Chương 618:
Nhất thời, tốc độ phản ứng của Lục Hỉ Bảo có chút không theo kịp: “Anh biết cái gì?”
“Không có gì, chúng ta đi dạo sân thể dục một lát”
“Được thôi” Vừa đi, Lục Hỉ Bảo vừa kể: “Khi học năm thứ ba Trung học Cơ Sở, em thật sự rất vất vả, vì để vào được một trường Trung học Phổ thông trọng điểm mà liều mạng. May mắn thay, cuối cùng, trời xanh cũng không phụ người có lòng, em đã thi được vào trường Trung học Bắc Thành, sau đó trở thành bạn cùng lớp với Vi Lan.
Nghe giọng nói nhẹ nhàng, mềm mại của cô gái, Giang Thanh Việt cảm thấy ngực mình đặc biệt căng đầy.
Nói mãi nói mãi, Lục Hỉ Bảo lại đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, khi nào thì chúng ta trở về Bắc Thành?”
“Nếu như em muốn trở về, vậy thì ngày mai chúng ta sẽ về” Khi đang nói chuyện, một giọng nói vang lên phía sau lưng hai người.
“Là Lục Hỉ Bảo sao?” Lục Hỉ Bảo sửng sốt, vừa quay đầu liền nhìn thấy giáo viên chủ nhiệm năm thứ ba cấp Hai của mình: “Thầy Từ?” Lục Hỉ Bảo ngạc nhiên nhìn thầy giáo chủ nhiệm hỏi: “Thầy Từ, sao thầy vẫn chưa về nhà?” Thầy giáo Từ cười và nói: “Còn không phải là vì thầy tiếp tục dẫn dắt thêm một lớp học sinh nữa hay sao? Thầy hiện tại ấy à, vẫn là giáo viên chủ nhiệm cho nên cũng tương đối bận rộn. Nhưng mà, thầy vẫn phải khen khóa của các em năm đó, thật sự có rất nhiều học sinh giỏi thi qua được những kỳ thi quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609773/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.