Chương 604:
Lục Hỉ Bảo thở phào nhẹ nhõm: “Cũng may bác sĩ Thomson y thuật cao siêu, cứu được anh rồi, nếu không em và bé cưng biết phải làm sao đây”
“Em nói gì? Em với ai?”
Vừa dứt lời, Lục Hỉ Bảo căn ngay đầu lưỡi, gay rồi, hình như cô lỡ miệng rồi.
Đúng là cô muốn nói cho anh biết chuyện cô mang thai rồi, nhưng mà… không phải trong tình huống thế này, càng không phải vì buột miệng nói ra như thế.
Cô đưa tay vô thức che lên miệng, mở to hai mắt nhìn Giang Thanh Việt rồi không ngừng lắc đầu: “Không có gì đâu. Em không nói gì cả”
Tai của Giang Thanh Việt rất thính, sao có thể không nghe thấy được: “Anh nghe em nói, em và bé cưng. Bé cưng… bé cưng ở đâu ra?”
Lục Hỉ Bảo cắn môi, ấp úng, nhỏ giọng nói: “…Thì là, là bé cưng trong bụng em đó.
Giang Thanh Việt bỗng dưng trâm mặc.
Trong lòng anh chấn động bàng hoàng.
Đứa bé… đứa bé của anh và Lục Hỉ Bảo sao?
Lục Hỉ Bảo cẩn thận ngẩng đầu lên nhìn anh, thấy anh vẫn trầm mặc, một giây, hai giây, ba giây… mãi đến khi cô đếm đến hai mươi, sắc mặt của Giang Thanh Việt vẫn khó đoán ra vui giận.
Người đàn ông này vẫn trầm mặc, bình tĩnh như thế.
Khuôn mặt nhỏ của Lục Hỉ Bảo xụ xuống: “Giang Thanh Việt, có phải là anh không muốn em mang thai đúng không? Cũng không thích bé cưng của mình?”
“… Anh không có.”
Lục Hỉ Bảo thấy uất ức vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609759/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.