Chương 594:
Sống đến từng tuổi này, chưa có ai dám nói với ông như thế cả, cô nhóc này là người đầu tiên.
Lục Hỉ Bảo rất muốn biết Giang Thanh Việt đi đâu, mà ông già này cũng tự xưng mình là bố nuôi của Giang Thanh Việt, không mời người ta vào uống chén trà thì cũng không phải phép.
Sau khi Châu Thắng đi theo Lục Hỉ Bảo vào nhà, ông quan sát căn nhà một chút rồi chê trách: “Sao mà nhà cháu nhỏ thế này? A Việt không có tiền mua căn khác lớn hơn cho cháu sao? Mấy năm nay, nó bôn ba khắp các mỏ khoáng sản trên thế giới, mua một căn nhà to cho vợ thì dễ ợt thôi mà”
Lục Hỉ Bảo vừa rót nước vừa len lén liếc sang: “Ông…”
“Cháu gọi ta là gì?”
“Ừm… bác”
Châu Thắng đen mặt: “Cháu gọi ta là bác sao?”
Lục Hỉ Bảo cầm cốc nước, trừng mắt nhìn ông: “Nếu không cháu phải gọi ông là gì chứ, ông xem, từng tuổi này cũng đáng làm ông nội cháu rồi, chẳng lẽ cháu phải gọi ông là anh hai à?”
Ba con quạ đen bay ngang qua đầu Châu Thắng, ông lạnh lùng đáp: “Gọi ta là ông đi.”
Lục Hỉ Bảo nịnh nọt nói: “Thưa ông, mời uống nước”
Châu Thắng liếc nhìn cốc nước sôi mà cô vừa mang lên, bữu môi nói: “Ta muốn uống trà”
Lục Hỉ Bảo: “..”
Đúng là một ông chủ khó hầu hạ!
Lục Hỉ Bảo chạy vào phòng bếp đun nước, pha trà, vất vả hồi lâu mới pha được một ấm trà đem ra.
“Thưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609749/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.