Chương 588:
Tấm lưng rộng lớn đứng thẳng của người đàn ông bị cô ôm chặt lấy.
“Giang Thanh Việt, không thể đưa em đi cùng được sao anh?”
“Em cũng là bác sĩ, nếu như anh bị thương, em cũng có thể băng bó vết thương giúp anh. Cho nên em bên cạnh cũng không phải sai đâu”
“Anh không cần phải chăm sóc cho em, em sẽ tự chăm sóc tốt cho mình….
Rất lâu sau, cô vẫn không nhận được câu trả lời của người kia.
Được rồi, được rồi, cô cũng biết sẽ như thế này mà.
Đôi tay nhỏ bé mềm mại từ từ buông ra: “Nhất định anh phải bảo vệ cho bản thân thật tốt, bình an quay về”
Cuối cùng Giang Thanh Việt cũng quay người lại, ôm chặt lấy cô.
“Lúc em cô đơn, anh còn cô đơn hơn em nữa. Lúc em nhớ anh, nỗi nhớ của anh không hề ít hơn em. Em muốn mỗi ngày được bên anh bao nhiêu, anh cũng như vậy. Lục Hỉ Bảo, anh yêu em, yêu còn nhiều hơn em tưởng tượng.”
Lục Hỉ Bảo không nói nên lời, bởi vì cô biết bây giờ nếu cô nói ra thì nhất định sẽ khóc không thành tiếng.
Cô cố gắng nở nụ cười yếu ớt, vẫy tay chào anh.
Cô và bé con sẽ đợi ngày anh quay về.
Ngày thứ nhất Giang Thanh Việt rời đi, nhớ anh.
Ngày thứ hai Giang Thanh Việt rời đi, nhớ anh nhớ anh.
Ngày thứ ba Giang Thanh Việt rời đi, nhớ anh nhớ anh rất nhớ anh.
Ngày thứ tư Giang Thanh Việt rời đi, Lục Hỉ Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609743/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.