Biệt thự nhà họ Cổ.
Ông Cổ đang nghiêm nghị ngồi trên ghế chủ vị, trên bàn ăn, là bầu không khí vô cùng lạnh lẽo.
Chú Mã đã ở ngôi nhà này nhiều năm như vậy, cái bầu không khí này, cũng không phải lần đầu nhìn thấy, nhưng cậu chủ quay lại, ông cụ lại cứ kéo căng mặt, chắc chắn là chuyện không lành.
Chú Mã không kìm được khuyên bảo nói: “Ông cụ, cậu chủ quay lại, ở bên ngoài phải chịu nhiều khổ cực như vậy, tôi thấy cậu chủ cũng gầy đi không ít. Ông cụ, để cậu chủ ăn bát cơm trước đi, có chuyện gì, đợi ăn xong cơm rồi thương lượng cũng không muộn...”
Lời của chú Mã chưa nói xong, Cổ Tồn Ngộ đột nhiên đứng dậy, mặt không biểu cảm để lại một câu nói: “Con không đói, mọi người ăn đi.” Cổ Tôn Ngộ hoàn toàn không quan tâm đến những người khác ở trên bàn ăn, đã sải chân đi lên tầng, rồi đi vào phòng ngủ của mình.
Ông cụ Cố vô cùng giận dữ, “Anh nhìn cái bộ dạng của nó kìa! Ở bên ngoài phiêu bạt ba năm không nóilàm gì, bây giờ vừa về nhà liền bày cái mặt khó nhìn kia ra, tôi mắc nợ nó à?” “Ông cụ, đừng tức giận, cái tính cách đó của cậu chủ, ông còn không hiểu rõ sao?"
Ông cụ Cổ than thở hai tiếng, ánh mắt đặt lên người của Liễu Tiêm Tiêm đang ngồi cạnh bàn ăn.
Liễu Tiêm Tiêm phản ứng rất nhanh nhạy, lập tức đứng dậy, nói: "Bác trai, bây giờ cháu đi xem Tôn Ngộ đây.”
Ông cụ Cổ điềm đạm trả lời một tiếng.
Đợi sau khi Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609632/chuong-477.html