Sau khi Diệp Hi được Tổng Yến Trầm gọi dậy, liền ngồi xuống cạnh bàn ăn dưới tầng, ăn món sủi cảo Vạn Lý Hương mà Côn Dã khó khăn lắm mới mua được từ trong 10km về, rất là hài lòng.
Tâm trạng xấu liên quan đến cả ngày hôm nay cũng đều được gạt bỏ hết.
Côn Dã đi đến, nhỏ tiếng nói: “Cô Hi, sủi cảo này tôi mua thực sự rất gian nan, phải xếp hàng rất dài, khó khăn lắm mới mua về được, sợ bị nguội, trên đường đạp ga giống như đua xe vậy, cô nhất định phải ăn hết đấy. Nếu không thì, cậu chủ hai chắc lại không vui “Cầu xin tôi đi." “... Cái gì?" Côn Dã há to miệng, không hiểu.
Diệp Hi cong miệng cười khinh, "Cầu xin tôi ăn hết bát sủi cảo này. "Bà cố à. cô đừng giày vò tôi nữa, cậu chủ hai sẽ giết tôi mất.“Nhìn vào phần trung thành này của anh, tha cho anh đấy."
Còn Dã lúc này mới yên tâm.
Tổng Yến Trầm tắm rửa xong, mặc một bộ pijama mềm mại, từ trên tầng đi xuống. “Anh theo tôi đến phòng sách một chuyển"
Còn Dã đi theo Tổng Yến Trầm đến phòng sách. Đến phòng sách, Tổng Yến Trầm nheo mắt lại, hỏi: “Chuyện tôi bảo anh điều tra, điều tra thế nào rồi?" “Tra được rồi. Cô Hi nảy sinh mâu thuẫn với bạn cùng phòng, là vì bạn cùng phòng cố ý khoá van nước lại, hại cô Hi tắm được một nửa thì mất nước."
Tổng Yến Trầm hơi hơi chau mày: “Chỉ vì cái này sao?" “Lúc đó Lí Vân Tuyết đã tiến hành công kích ngôn ngữ với cô Hi?" “Công kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609577/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.