Mộ Vi Lan và ông Phó ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, xem tin tức trên TV, trong lòng lo lắng thấp thỏm.
Tin tức nói ý đang hỗn loạn, những kẻ khủng bố đã cho nổ tung các tòa nhà của họ, chĩa súng vào đầu đám đông, người xem vô cùng kinh hãi Trong khi xem tin tức, Mộ Vi Lan gọi điện thoại nhiều lần cho Phó Hàn Tranh, nhưng đều không gọi được! Ông Phó lo lắng hỏi: “Thế nào rồi? Gọi được chưa?"
Sắc mặt Mộ Vi Lan tái nhợt, cô lắc đầu: “Vẫn chưa"
Ông Phó chống gậy và nói: "Không được, ta lập tức phải người sang Ý tìm Hàn Tranh, bây giờ mắt của Hàn Tranh không nhìn thấy, nếu xảy ra chuyện gì... “Bố, bố đừng lo lắng.
Mặc dù Mộ Vị Lan ngoài miệng an ù ông Phó như vậy, nhưng trong lòng cô cũng đã hỗn loạn và nóng như lửa đốt.
Cả đêm nay, cô trằn trọc không ngủ được.
Cô nằm trên giường và gọi nhiều cuộc điện thoại cho Từ khôn, nhưng đều không gọi được.
Điện thoại đột nhiên đổ chuông, cô vội vàng nghe máy mà không thèm nhìn ID người gọi đến. “Hàn Tranh?" “Vi Lan, mình là Hi Bảo.
Trái tim kích động của cô lập tức trùng xuống: “H
Bảo?" “Ừm...gần đây mình không liên lạc được với Giang
Thanh Việt chống cậu có liên lạc với anh ấy không?" Mộ Vi Lan cau mày: "Giang Thanh Việt vẫn chưa đi
Ý về sao?" "Chưa, cậu có thể giúp mình hỏi Phó Hàn Tranh không?" “Nhưng mà Hàn Tranh cũng đi Ý rồi, hơn nữa bây giờ ở Ý đang bạo loạn, bọn khủng bố vừa nổi dậy, mình cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609547/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.