Mộ Vị Lan đứng sừng lại, sống lưng cứng đờ, không phải vì nghe thấy tên Đào Gia Dương khiến lòng cô dậy sóng gì, mà là bởi vì mọi ánh mắt trong phòng bao đều đang đổ dồn về phía cô.
Ngay lập tức cô có chút ngại ngùng.
Và ánh mắt của Đào Gia Dương cũng nhìn về phía
Mộ Vi Lan. "Vi Lan?"
Đào Gia Dương đứng dậy, đi đến bên cạnh cô, ga lăng kéo ghế cho cô: "Lâu rồi không gặp, cậu càng ngày càng xinh đẹp.
Mộ Vị Lan bối rối, cô mìm cười lịch sự: “Đã lâu không gặp"
Mọi người trong phòng bao bắt đầu tung hồ. "Xem ra Gia Dương vẫn còn nhớ đến bạn học Mộ của chúng ta!".
Mộ Vị Lan đỏ mặt, không phải vì xấu hồ, mà là vì ngại ngùng không biết phải làm gì.
Đào Gia Dương cảm thấy không có gì hết, có lẽ bởi vì đã quá quen với những trò trêu chọc của đám bạn cũ, anh ta biết bọn họ không có ác ý gì, anh ta đến vị trí với người bên cạnh và ngồi xuống cạnh Mộ Vi Lan.
Bởi vì trong phòng bao có quá nhiều người, mọi người đều đang trò chuyện nên hơi ồn ào, Đào Gia Dương cũng không vội tâm sự chuyện cũ với cô.
Trong phòng bao có rất nhiều bạn học nam, nhưng mọi người vẫn chưa đến đông đủ, một số người bắt đầu hút thuốc, khắp phòng đầy khói thuốc. Thường ngày Mộ Vi Lan không thích ngửi mùi thuốc lá, nhất là khi bây giờ cô đang mang thai, cô càng phải chú ý hơn về vấn đề này.
Loading...
Cô khẽ gật đầu với người bên cạnh, và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609541/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.