Mộ Vi Lan ôm Tiểu Đường Đậu ngủ một giấc dài, cô bé cho tay vào miệng và căn ngón tay, khuôn mặt nhỏ bé ửng hồng, rất đáng yêu.
Mộ Vi Lan nhìn cô bé mỉm cười ấm áp, cô cúi đầu hôn lên mà cô bé, nhẹ nhàng lấy tay cô bé ra, cô bé bập bẹ một tiếng rồi áp sát vào người cô.
Mộ Vi Lan không nhìn thấy Phó Hàn Tranh, sau khi vỗ về Tiểu Đường Đậu, cô xuống giường và ra khỏi phòng ngủ.
Vừa ra khỏi phòng ngủ, cô nhìn thấy Phó Hàn Tranh đi ra từ phòng làm việc của ông Phó. “Hàn Tranh"
Cô bước đến và nằm tay anh.
Phó Hàn Tranh nói: "Anh nói với bố chuyện của chúng ta rồi." “Vậy anh nói với bố chúng ta không phải là anh em họ chưa?" “Ừm, anh nói rồi.
Lúc này Mộ Vi Lan mới yên tân: "Nhưng mà kết quả xét nghiệm DNA lúc đó không đáng tin cậy quá rồi, bây giờ em không biết phải đối mặt với chú thím như thế nào nữa. “Nghe nói chủ thím đang làm thủ tục ly hôn rồi."
Mộ Vi Lan sững sờ: "Là bởi vì chuyện của em sao?" “Không phải tất cả, giữa hai người họ vốn đã tồn tại rất nhiều vấn đề.
Mộ Vi Lan không muốn quan tâm đến chuyện của người khác nữa, cô đỡ anh và nói: “Tiểu Đường Đậu còn đang ngủ, hay là anh cũng đi nghỉ ngơi đi. Bây giờ mắt anh không nhìn thấy được, bác sĩ nói anh cần phải nghỉ ngơi nhiều." “Ừm, ngày mai anh phải đến công ty xử lý công việc, thời gian này, mắt anh không tiện, chúng ta ở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609535/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.