Bắc thành, trong biệt thự Tiên Thuỷ Vịnh.
Trong phòng sách, Phó Hiệu mặc một bộ pijama bằng lụa màu xanh đậm ngồi ở trước máy tính làm việc rất lâu.
Anh ta không phải Phó Hàn Tranh, đối với tình hình và nội tình của Phó thị, vốn không hể hiểu rõ, anh ta cũng không phải Phó Hàn Tranh, nên độ nhanh nhạy đối với chữ số và tài chính cũng không cao như thế.
Phó Hiệu giơ tay ấn vào thái dương, thư giãn đôi mắt cay cay, lúc đang dựa vào ghế nhắm mắt lại để tĩnh tâm, cửa phòng sách đột nhiên bị đẩy ra.
Phó Hiệu mở mắt ra nhìn, thì nhìn thấy Diêu Chỉ Nguyệt mặc một bộ pijama bằng lụa màu đen bước vào.
Nhưng Phó Hiệu thẳng thắn lờ đi cái ánh mắt đưa tình của cô ta, lạnh lùng hỏi: “Em vào đây làm gì."
Diệu Chỉ Nguyệt bước đến, hai cánh tay mềm mại đặt lên vai anh ta, ôm chặt lấy anh ta, thì thám bên tại anh ta nói: "Đây chẳng phải rất rõ ràng sao? Em muốn làm cái gì, em đường nhiên là muốn làm ". Đọc truyện hay, truy cập ngay [ TRÙMtruyện . CO M ]
Phó Hiệu chau mày, đẩy tay của tô ta ra hai bên, “Anh không có tâm trạng, ra ngoài đi
Diễu Chì Nguyệt rất kiêu ngạo, đương nhiên không chịu được sự lạnh nhạt của Phó Hiệu, cau mày tức giận hồi: “Phó Hiệu, anh nói thật đi, có phải anh không được không?"
Nếu không thì, một cô gái như hoa như ngọc như: cô ta, ăn mặc như này đứng trước mặt anh ta quyến rũ anh ta, sao anh ta lại không có phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609504/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.