Lục Hì Bảo trợn to mắt, há hốc miệng không dám tin, lặp lại một lần nữa: “Anh, anh là nói, anh bây giờ. đang ở dưới tầng của nhà ở thị trấn Thanh Hà sao?" “Cho cô thời gian một phút, xuống đây”
Trong phòng bếp, truyền đến giọng nói của bố Lục mẹ Lục, “Con gái à, sủi cảo được rồi, mau đến lấy sủi cảo này, con muốn ăn nước chấm gì?"
Lục Hì Bảo hạ thấp giọng nói với đầu bên này: “Nhưng, nhưng tôi phải xuống ăn sủi cảo rồi!" “Hay là, cô muốn tôi đi thẳng lên tầng tìm cô?"
Giang Thanh Việt ngữ khí rất bình tĩnh, nhưng Lục Hi Bảo lại nghe thành uy hiếp.
Có vẫn muốn nói cái gì đó, nhưng điện thoại đã bị cúp máy.
Lục Hi Bảo nghe thấy tiếng “tút tút tút" trong điện thoại, có chút bất lực, còn có chút lo sợ, Tên diêm vương Giang này sao đột nhiên lại chạy đến thị trấn Thanh Hà chứ? Lẽ nào lần này lại là đến thăm người thân sao?
Lục Hì Bảo sợ anh ấy thực sự sẽ mở lên, bố mẹ lại sẽ tưởng anh ấy là Trì Quân, lần trước gặp mặt đã đủ ngượng rồi, cô ấy không muốn lừa gtaj bố mẹ thêm lần nào nữa.
Khi bố Lục mẹ Lục bê sủi cảo từ phòng bếp ra, Lục Hì Bảo đã không ở phòng khách nữa. "Ôi trời? Con bé này đi đâu mất rồi?" “Phải đẩy, vừa nãy vẫn còn ở đây mà, con gái?
Con gái đi?". Đam Mỹ Hay
Lục Hì Bảo mặc một chiếc áo phao màu đen dài dày dặn, vội vàng chạy xuống tầng.
Quả thật, chiếc xe Audi màu đen kia của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609489/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.