Toà nhà Á Hoa. “Tổng giám đốc Kỳ, lúc tôi cho người đi tìm Từ Hải Sinh, phát hiện người tên Từ Hải Sinh này đã bị người của Phó Hàn Tranh tìm thấy rồi, anh nói xem, Phó Hàn Tranh có báo án không?”
Kỳ Ngạn Lễ ảnh mặt lạnh lại, mím môi nói: "Nếu như anh ta muốn bảo án, thì chắc đã báo rồi.”
Lí Đạt chau mày không hiểu nói: “Tổng giám đốc Kỳ, nhưng tôi thực sự không hiểu, cô Kiều tại sao phải sắp đặt vụ tai nạn xe này, cứ coi như lúc đầu cô ấy là vì Phó Hàn Tranh mà rơi xuống biển, phải xa cách anh mười năm, nhưng bây giờ cô ấy trở về rồi, hơn nữa. theo tôi thấy, cô Kiều là người lương thiện, thì tại sao lại tiêu diệt Phó Hàn Tranh chứ?"
Ánh mắt của Kỳ Ngạn Lễ loé lên một chút lạnh lùng, nhưng rất nhanh, liền che đậy đi, “Kể cả chuyện này thực sự là do tiểu Tang làm, tôi cũng sẽ không để cho tiểu Tang có bất kì nguy hiểm gì.” Sau khi Kí Đạt rời đi, Kỳ Ngạn Lễ trực tiếp gọi điện thoại cho Phó Hàn Tranh. Sau khi kết nối cuộc gọi, Kỳ Ngạn Lễ lên tiếng nói: “Chúng ta gặp nhau đi.”
Phó Hàn Tranh cũng không từ chối, rất thoải mái.
Khi Kỳ Ngạn Lễ đến Chước Duyệt Hiên, thì Phó Hàn Tranh đã đến.
Trong phòng yên tĩnh, môi trường cực kì tĩnh lặng, thích hợp để nhắc lại chuyện cũ.
Kỳ Ngạn Lễ ngồi vào chỗ, nói: “Hôm nay tôi đến, không phải là để tìm anh nhắc lại chuyện cũ đâu.” “Tôi biết, anh muốn uy hiếp tôi. Kỳ Ngạn Lễ nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609425/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.