Mộ Vi Lan nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đó bừng vừa bị cô tát, cô thốt lên từng chữ: “Phó Hiệu, tôi sẽ không để anh thực hiện được ý đồ của mình đâu. Phó Hàn Tranh chắc chắn sẽ quay trở về bên cạnh tôi." "Huh!"
Phó Hiệu cười khẩy, quay đầu nhìn cô: "Vậy thì cô cứ thử đi, để xem là tôi loại cô ra trước hay là cô có thể gọi Phó Hàn Tranh trở về trước."
Mộ Vi Lan đẩy anh ta và đi thẳng ra khỏi phòng ngủ.
Cô không muốn ở chung một nhà với anh ta, cho dù chỉ là một giây.
Nhưng khi cô vừa chạy ra khỏi phòng ngủ, cô lại không biết phải xuống lầu kiều gì.
Nói với mọi người rằng cô phải quay về biệt thừ Tiên Thủy Vịnh sao?
Nhưng trong mắt mọi người, Phó Hàn Tranh đã trở về rồi, cô còn về biệt thự Tiên Thủy Vinh chẳng phải là có vấn đề gì sao?
Nhưng mà, cô phải ở lại đây chung sống cùng với
Phó Hiệu ư?
Mô Vi Lan dường như không thể làm được điều ấy.
Người trong kia không phải là Phó Hàn Tranh
Cô bỗng trở nên vô cùng chán nản.
Tiểu Đường Đậu chạy lên, và đang cầm bình sữa trong tay: “Mộ Mộ, sao mẹ không ở cùng bố?"
Mộ Vi Lan ngồi xuống nhìn Tiểu Đường Đậu, cô nằm tay Tiểu Đường Đậu và nói: “Đường Đậu, nếu mẹ nói với con, người bên trong kia không phải là bố, con có tin mẹ không?"
Tiểu Đường cắn ống hút sữa, mở to mắt và nghiêm túc gật đầu: "Tin, Mộ Mộ nói gì, Đường Đậu cũng đều tin." “Thật vậy sao?"
Mộ Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609413/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.