Tối qua Tiểu Đường Đậu được ông Phó đón về nhà họ Phó. Lý do của ông Phó là không thể để Tiểu Đường Đậu quấy rầy Mộ Vi Lan dưỡng thai.
Lời nói này nghe có vẻ như ông đã chấp nhận Mộ Vi Lan, nhưng mà thái độ của ông Phó đối với cô vẫn có chút lạnh lùng.
Nhưng Mộ Vi Lan tin rằng, sau này cô và ông Phó chắc chắn sẽ rất hòa thuận.
Sau khi ăn sáng xong, Phó Hàn Tranh phải đến công ty, Mộ Vi Lan tiễn anh ra sân như thường lệ.
“Bữa trưa đừng có ăn tạm bợ. Nếu em không muốn nấu, mấy hôm nữa anh sẽ mời một người đến giúp em nấu bữa trưa.
“Anh mau đi làm đi, bữa trưa em sẽ không ăn vớ vẩn đâu.”
Phó Hàn Tranh “ừm” một tiếng và nói: “Tối anh về sẽ kiểm tra đấy nhé.”
Mộ Vi Lan đỏ mặt, đẩy anh vào trong xe. Phó Hàn Tranh hơi cúi xuống, dùng ngón tay vỗ nhẹ lên má mình. Mộ Vi Lan đỏ mặt lại gần và hôn lên đôi môi của anh.
“Tối nay anh có thể về sớm hơn được không?”
Phó Hàn Tranh nhướn mày: “Sao, có bất ngờ gì dành cho anh à?”
“Ừm...tạm giữ bí mật trước đã.”
Anh nói anh không quan tâm đến các ngày lễ của nước ngoài, nên chắc chắn anh đã quên hôm nay là lễ giáng sinh, và cũng là sinh nhật của anh.
Nhưng mà không sao, cô sẽ nhắc nhở anh.
Phó Hàn Tranh nhìn cô tỏ ra bí ẩn, trái tim anh khẽ rung động. Anh vòng tay qua eo cô, ôm cô vào lòng, rồi hôn cô thật sâu.
Hơi thở thanh mát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609393/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.