Phó Chính Huy mỉm cười: “Hai đứa ồn ào như vậy, có để cho chúng ta chơi cờ nữa không?”
Phó Giai bĩu môi: “Con đi cắt hoa quả và rót nước cho hai người!”
Khi Phó Giai mang hai tách trà nóng ra khỏi phòng bếp, thấy Mộ Vi Lan đang dựa vào vai Phó Hàn Tranh và mỉm cười ngọt ngào nhìn anh, không biết hai người đang nói chuyện gì, Phó Hàn Tranh cũng mỉm cười. Phó Giai tức giận, cô mang tách trà nóng đến cho Mộ Vi Lan, giọng điệu rất nham hiểm:
“Chị dâu, mời uống trà!”
“Cảm ơn.”
Mộ Vi Lan đang định cầm lấy, Phó Giai đột nhiên buông tay, tách trà nóng đổ thẳng lên bàn tay của Mộ Vi Lan, chiếc cốc rơi xuống đất vỡ tan tành.
Mộ Vi Lan đau đớn kêu lên, Phó Hàn Tranh kéo tay cô lại và kiểm tra: “Bỏng rồi à?”
Mu bàn tay trắng trẻo của cô nhanh chóng ửng đỏ, Phó Hàn Tranh nhanh chóng cầm tay cô đến bên bồn rửa mặt và dội nước lạnh.
Phó Giai bước tới, giả vờ quan tâm: “Chị dâu, chị không sao chứ?”
Phó Hàn Tranh hung dữ nhìn Phó Giai, giọng nói lạnh lùng như băng: “Phó Giai, bỏ tính trẻ con của em đi!”
Mộ Vi Lan kéo tay áo của Phó Hàn Tranh, cố gắng làm dịu bầu không khí: “Bỏ đi, chắc em ấy cũng không cố ý
Cô vẫn chưa kịp nói xong, Phó Giai tức giận nói: “Đúng thế, em cố tình làm vậy đấy! Sao nào, em dùng nước nóng làm bỏng chị ấy, anh cũng muốn làm em bị bỏng để trút giận thay chị ấy sao?”
Ai ngờ, Phó Hàn Tranh hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609390/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.