Kiều Tang khẽ cười: “Nếu tôi không phải là Kiều Tang, tại sao tôi lại giống hệt cô ấy chứ? Cô là bác sĩ, cô có thể nhìn được ra khuôn mặt này của tôi rất cuộc có từng động đến dao kéo hay không.
Hàng lông mày cau có của Hàn Linh khẽ thả lỏng, cô ta nói: “Là tôi suy nghĩ quá nhiều rồi.”
“Chúng ta đã cùng trên một con thuyền, cô phải tin tưởng tôi. Nói đi, điểm yếu của Phó Hàn Tranh rốt cuộc là gì?”
Hàn Linh mím môi nói: “Hàn Tranh bị tâm thần phân liệt” 11
“Cô nói cái gì?” Kiều Tang ngạc nhiên và sửng sốt.
“Cô không nghe nhầm đâu, anh ấy bị tâm thần phân liệt, khi phát bệnh sẽ xuất hiện nhân cách thứ hai.”
Kiều Tang nheo mắt hỏi: “Vậy cô có biết làm thế nào để ép nhân cách thứ hai của anh ta xuất hiện không?”
Hàn Linh giật mình, trừng mắt nhìn Kiều Tang: “Cô muốn làm cái gì?”
“Sao thế, lo lắng à? ép được nhân cách thứ hai của Phó Hàn Tranh xuất hiện cũng sẽ có lợi cho cô. Nhân cách thứ hai của Phó Hàn Tranh chắc là không quen Mộ Vi Lan phải không? Và cô là bác sĩ tâm lý, khuất phục được nhân cách thứ hai của Phó Hàn Tranh chắc không thành vấn đề phải không?”
“Nhưng tôi không muốn làm hại Phó Hàn Tranh. Kiều Tang, cho dù cô làm gì, tôi cũng sẽ không quan tâm. Nhưng tôi có giới hạn, đó là không thể tiết lộ bệnh tình của Phó Hàn Tranh ra ngoài, và càng không thể làm hại anh ấy."
Chuông điện thoại của Kiều Tang vang lên, người gọi điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609387/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.