*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tới cổng công ty Hưng Vượng, Mộ Vi Lan cảm thấy Phó Hàn Tranh tự mình tới đòi giúp cô nửa tháng lương, thực sự có chút gì đó kỳ lạ: “Chúng ta thật sự vào đòi tiền lương sao?”
Người đàn ông trực tiếp xuống xe, thái độ rất kiên định. Mộ Vi Lan liền theo anh xuống xe.
Từ Khôn ở phía sau nói: “Ông chủ của Hưng Vượng là Phùng Đức Hoài, mấy năm trước có lập nghiệp ở Bắc Thành. Nếu như boss có ấn tượng thì chắc sẽ nhớ người đó."
Phó Hàn Tranh nhớ người đó, lúc trước đã gặp mặt ở Bắc Thành rồi, rất xảo quyệt, nhưng mà lại nhát gan. Cho nên làm ăn không thuận lợi, làm ăn không chỉ cần não mà còn cần lòng dũng cảm. Mấy năm nay một vài ngành công nghiệp mới nổi ở Bắc Thành phát triển rất nhanh, Phùng Đức Hoài không mở công ty lớn được, cho nên về sau ông ta quay về thành phố S quê hương của ông ta mở công ty Hưng Vượng.
Bước vào Hưng Vượng, vừa mới bước vào đã liền nhìn thấy Lí Hạo, Lí Hạo nhìn thấy Mộ Vi Lan, sự tức giận trong lòng lại bùng nổ. Anh ta cắn răng nghiến lợi trừng mắt nhìn cô: “Mộ Vi Lan, cô còn dám tới công ty."
Tất nhiên Mộ Vi Lan không lo sợ gì rồi, có lẽ là vì ở bên cạnh có chỗ dựa cho nên cô tự tin nói: "Quản lý Lí, hôm nay tôi tới đây là để làm thủ tục xin nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609355/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.