*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ Khôn vừa lái xe vừa nhìn Phó Hàn Tranh ở đằng sau từ gương chiếu hậu. Gương mặt của người đàn ông trầm lắng, thể hiện tâm trạng âm u.
"Boss, chuyện này... chắc là có hiểu nhầm gì đó chứ? Cô Mộ sẽ không làm ra loại chuyện này...”
Nói tới vế sau, đôi mắt của Phó Hàn Tranh lạnh lẽo. Do đó Từ Khôn biết điều ngậm miệng lại.
Sau khi chiếc xe Maybach màu đen tới biệt thự nhà họ Mộ, Phó Hàn Tranh bước vào bên trong biệt thự, ở tầng dưới không nhìn thấy hình bóng của Mộ Vi Lan, đôi chân dài của anh bước lên tầng hai, thì nhìn thấy Mộ Vi Lan đang nằm trên giường ngủ, gương mặt nhỏ nhắn còn mang theo nước mắt.
Cô khóc sao?
Phó Hàn Tranh hơi nhăn mày, anh vô thức bước nhẹ nhàng tới và ngồi ở bên cạnh cô. Anh giơ tay lên muốn lau nước mắt ở trên mặt cô nhưng lại nhìn thấy khóe miệng của cô đang hơi lẩm bẩm.
Giọng nói rất nhỏ cho nên Phó Hàn Tranh không thể nghe rõ được. Lúc anh cúi thấp đầu xuống thì mới nghe thấy cô lẩm bẩm: “Bố... Con xin lỗi... Bố... Con xin lỗi..."
Đôi mắt của Phó Hàn Tranh lóe lên.
Xin lỗi? Cô đang cảm thấy ở bên cạnh anh là có lỗi với bố cô sao?
Phó Hàn Tranh bảo Từ Khôn đi điều tra trường hợp của Mộ Thị. Năm đó bất động sản đang trong thời kỳ hot, là một nhà phát triển, Phó Thị cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609331/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.