"Phó Hàn Tranh! Anh bỏ tôi ra! Anh không sợ Hạ Tuyết Tinh lên sẽ nhìn thấy chúng ta.." Lời nói của cô bị người đàn ông chặn lại trong miệng, môi của người đàn ông giống như lửa, lại giống như tàn sát trên đôi môi mềm mại của cô!
Mộ Vi Lan thấy đau, nhưng lại có một cảm giác vô cùng kì lạ giống như có một dòng điện kì diệu và tuyệt vời lướt qua trái tim của cô.
Cô muốn kháng cự, nhưng người đàn ông đè lên người cô bất động như núi, cô không thể ra được.
Cho đến khi người đàn ông rách đôi môi của cô, trong khoang miệng nồng lên một mùi tanh, cô siết chặt đấm dùng lực đập lên vai anh, bỏ tôi ra... Phó Hàn
Người đàn ông lập tức xé quần áo của cô ra, vốn đĩ không hề có ý định tha cho cô. “Hạ Tuyết Tinh đang mang thai không thể phục vụ, cô đến di!"
Lời nói cố tình nhục của Phó Hàn Tranh, khiến cho Mộ Vi Lan toàn thân lạnh buốt, cô sắc mặt trắng bệch nhìn chằm vào cô, "Phó Hàn Tranh! Anh đừng chạm vào
Người đàn ông cưỡng ép cô lúc này, khuôn mặt u ám đến đáng sợ, giống như Tu La dưới địa ngục, Mộ Vi Lan vừa sợ hãi vừa căm hận, há miệng dùng lực cắn vào cổ của anh!
Phó Hàn Tranh không quan tâm, dạng hai chân của cô ra mạnh mẽ đâm vào!
Mộ Vi Lan đau đớn đến nỗi mặt mũi co rúm lại, nhưng đau ở trên cơ thể, lại không bao giờ sánh được với nỗi đau trong tim, lòng tự tôn của cô giống như bị anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609322/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.