Ở đầu dây điện thoại bên kia, Hàn Linh sững sờ. Chưa đến một tuần, hơn nữa bây giờ là tám giờ tối, Phó Hàn Tranh đến tìm cô ta vào giờ này, còn không phải là vì để lấy thuốc. Trái tim cô ta khẽ rung động. "Được thôi, tôi đợi anh."
Sau khi cúp máy, Hàn Linh thầm mừng rỡ. Cô ta chạy về phòng tìm quần áo, cuối cùng cô ta chọn một chiếc váy hai dây tơ lụa bình thường nhất trong tủ quần áo. Mặc dù chiếc váy rất bình thường, nhưng chỉ mặc mỗi chiếc váy hai dây sẽ không còn là bình thường nữa. Cô ta học tâm lý, cô ta biết đàn ông thích gì và sẽ bị thứ gì kích thích. Cô ta cởi đồ lót ra, mặc thắng chiếc váy lụa vào, trong lòng cảm thấy hơi hưng phấn,
Khi Phó Hàn Tranh đến trước cửa nhà Hàn Linh, anh nhìn thấy một dáng người mảnh khảnh đi theo anh đang trốn trong góc.
Đôi mắt anh tối lại, anh giơ tay bấm chuông cửa nhà Hàn Linh
Mộ Vi Lan trốn sau bức tường, khi cô muốn bước ra, cô lại thấy cảnh cửa được mở ra, một người phụ nữ thanh lịch và xinh đẹp ra nghênh đón anh.
Cô sững sờ, bước chân dừng lại ở đó.
Trông tầm nhìn mơ hồ của cô, cô nhìn thấy rõ người phụ nữ chỉ mặc một chiếc váy hai dây, thậm chí còn không mặc đồ lót. Cô ta mim cười đón tiếp người đàn ông, điều đó có nghĩa là gì, Mộ Vi Lan dù có ngu ngốc đến mấy cũng có thể hiểu được.
Hóa ra, Phó Hàn Tranh thực sự không phải là chỉ cần một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609315/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.