"Bọn họ? Ngoài Lục Trạm còn có người khác?" Mộ Vi Lan nhân cơ hội chuyển chủ đề nói chuyện, cô vòng tay lên cổ anh và hỏi.
Phó Hàn Tranh năm lấy eo cô: “Lục Trạm và Kỷ Thâm Tước gọi em như vậy."
Mộ Vi Lan đỏ mặt, đập mạnh vào vai anh và trách móc: "Tại sao lại gọi em là Tiểu Sư Tử? Có phải là anh thường xuyên nói với bọn họ rằng tính khí của em không tốt không?"
Sư tử, chẳng phải là rất dễ phân nộ và xù lông sao?
Anh vuốt ve mái tóc của cô và nói: “Anh thấy Tiểu Sư Tử rất đáng yêu nên để bọn họ gọi như vậy"
Đáng yêu?
Mộ Vi Lan như thế phát hiện ra một lục địa mới vậy, lần đầu tiên cô nghe thấy Phó Hàn Tranh nói hai từ "đáng yêu", tai cô đỏ ửng: “Vậy anh cố tình đặt tên cho con chó ở nhà là Tiểu Sư Tử phải không?"
Anh hậm hừ: "Lúc mới đưa nó về, trêu nó một tỷ mà nó suýt nữa cần anh, không phải là sư tử thì là gì chứ?"
Mộ Vi Lan bật cười: “Con chó này thật to gan, nó cũng không sợ bị anh giết!” "Chang phải nó biết anh sẽ không thể làm gì nó nên mới ngang ngược vô đạo như vậy sao?"
Khi nói điều này, Phó Hàn Tranh nhìn chằm chằm Mộ Vi Lan với ánh mắt rực cháy, nhịp tim cô dừng lại, nụ cười trên mặt đột nhiên cứng lại.
Anh rõ ràng đang nói về con chó, nhưng tại sao cô lại nghe ra anh đang nói về cô?
Câu nói này của Phó Hàn Tranh rốt cuộc là có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609313/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.