Phó Hàn Tranh để tay ra sau đầu cô và ôm cô vào lòng.
Mộ Vi Lan áp khuôn mặt ẩm ướt của mình vào ngực anh, cô ôm chặt lấy cổ anh và khóc thút thít, như thể một đứa trẻ chịu nhiều ấm ức.
Cho dù cô biết là Hạ Tuyết Tinh hãm hại Phó Hàn Tranh, nhưng việc anh và Hạ Tuyết Tinh có quan hệ thể xác là sự thật, cô không thể vượt qua được rào cán này. Phó Hàn Tranh củi đầu hôn lên tại cô và an ủi: "Được rồI, đừng khóc nữa, bao nhiêu tuổi rồi mà còn thích khóc như Đường Đậu vậy?"
Cô khóc ầm ĩ, mái tóc dinh vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cô ngước mắt lên nhìn anh và bực tức nói: "Phó Hàn Tranh, anh còn có bao nhiêu người phụ nữ nữa? Anh nói rõ một lần đi để em có tâm lý chuẩn bị. Nếu không lần này là Hạ Tuyết Tinh, lần sau lại có Đông Tuyết Tinh..." "Không còn nữa, chỉ có một sơ suất này thôi." "Sơ suất?" Mộ Vi Lan thấy tâm trạng anh khá tốt sau khi đã được ăn thỏa mãn, cô cau mày nói: “Ỷ anh là, trước đây đều xử lý rất tốt, không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn?"
Phó Hàn Tranh hơi nhíu máy, anh vuốt ve mái tóc suôn mượt của cô: “Em đang cố tình hiểu sai ý của anh.”
Mộ Vi Lan lườm anh, một lúc lâu sau, Mộ Vi Lan ôm cổ anh, sụt sịt mũi, cô nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi mỏng của anh. "Vừa nãy anh chưa hôn em..."
Anh thật hung dữ và mạnh bạo, đến cả một nụ hôn cũng không có,
Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609304/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.