Sau khi Kỳ Ngạn Lễ cúp điện thoại, anh ta nhìn vào bức ảnh trên bàn.
Anh ta cầm bức ảnh lên và nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô gái trong ảnh, là một khuôn mặt có vài nét tương đồng với Mô Vi Lan.
"Tang Tang, tâm nguyện em chưa thực hiện được, anh sẽ tìm người giúp em thực hiện nó."
Anh ta không làm việc ở Kỳ Thị mà mở một công ty không liên quan đến lĩnh vực của Kỳ Thị. Anh ta không xuất thân từ ngành mỹ thuật, cũng không phải xuất thân từ ngành thiết kế quảng cáo. Anh ta thành lập Ả Hoa chỉ là vì Kiểu Tang. Ước mong khi còn sống của Kiểu Trang là trở thành một nhà thiết kế hạng nhất. Cô ấy thích vẽ, thích vẽ chân dung, thích thiết kế quần áo, thích tất cả các loại hình minh hoa.
Biệt thự nhà họ Phó.
Sau khi Phó Hàn Tranh đoán Tiểu Đường Đậu vềnhà, Tiểu Đường Đậu không thấy Mộ Vi Lan đâu, cô tiếp tục tức giận.
Di Lan dỗ mãi cũng không được, đành phải đến thông báo với Phó Hàn Tranh: "Cậu chủ, hay là cậu tìm cổ chủ về đi. Tiểu Đường Đậu làm loạn mãi, đập phá đồ linh tinh trong phòng. Tiểu Đường Đậu không chịu ăn, khóc đến mức hai mắt đểu sưng lên hết rồi..."
Tiếng khóc lớn của Tiểu Đường Đậu đến tại Phó Hàn Tranh, Tâm trang của anh vốn đã không tốt, sau khi nghe thấy tiếng khóc này lại càng tro nên cáu kinh hơn.
Phó Hàn Tranh sải bước đến phòng của Tiểu Đường Đậu, cô bé nhìn thấy anh giật mình sợ hãi rồi bắt đầu khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609270/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.