*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bệnh viện, bên ngoài phòng mổ.
“Đứa bé mất quá nhiều máu, bây giờ cần truyền máu gấp. Nhưng tối nay xảy ra vụ tai nạn xe, số người cần truyền máu quá nhiều, trong kho máu không còn nhóm máu AB nữa! Người nhà có ai là nhóm máu AB không?"
Hướng Nam Tây lo lắng, cô ta khóc lóc và nắm lấy cánh tay của Phó Hàn Tranh: “Hàn Tranh, xin anh hãy cứu lấy Tiểu Hàm, tôi biết anh là nhóm máu AB, anh và Tiểu Hàm có cùng chung nhóm máu!”
Phó Hàn Tranh đỡ Hướng Nam Tây: “Chị dâu, đừng lo lắng, tôi sẽ cứu Tiểu Hàm."
Một là, Tiểu Hàm là huyết mạch duy nhất trên đời của anh trai anh. Hai là, Tiểu Hàm là cháu nội của bố anh, cũng là cháu trai của anh, anh không thể không cứu nó.
Phó Hàn Tranh đi theo y tá vào phòng xét nghiệm và hỏi: “Đứa bé bây giờ thế nào rồi?"
Cô y tá vừa lấy máu của Phó Hàn Tranh để làm xét nghiệm và nói: "Chỉ là mất quá nhiều máy, nhưng may là không va phải những cơ quan quan trọng, chỉ cần truyền máu là sẽ ổn.”
Sau khi Phó Hàn Tranh rút máu xong, sắc mặt anh hơi tái nhợt.
Hướng Nam Tây nhìn anh, nghẹn ngào nói: “Hàn Tranh...cảm ơn anh, cảm ơn anh...Nếu Tiểu Hàm xảy ra chuyện gì, tôi thực sự không biết phải làm sao!”
Hướng Nam Tây vùi đầu trong lòng anh, nước mắt rơi lã chã. Phó Hàn Tranh cứng đờ người, cuối cũng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609265/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.