*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đến công ty, Mộ Vi Lan nhận được cuộc gọi của Phó Hàn Tranh
Giọng điệu nam tính của anh vang lên..
"Tại sao tối qua không trả lời tin nhắn?”
Mộ Vi Lan cắn môi, giả vờ như không có chuyện gì: “Ô, tối qua tôi ngủ rồi, điện thoại lại tắt máy nên quên không trả lời."
Phó Hàn Tranh cũng không hỏi kỹ về vấn đề này: "Tối nay tan làm xong đến bệnh viện.”
Mộ Vi Lan chỉ coi như là đến gặp Phó Chính Viễn nên khẽ “ừm" một tiếng.
“Nếu không có gì khác, tôi cúp máy trước đây, tôi còn phải làm việc.”
"Ừm."
Phó Hàn Tranh khẽ trả lời. Khi anh chuẩn bị cúp máy, Mộ Vi Lan đột nhiên hỏi: “Phải rồi, anh...anh ăn sáng chưa?"
"Chưa."
"Ô."
Anh ấy thực sự không ăn sáng sao. Mộ Vi Lan nghĩ đến phần ăn sáng bị mình vứt vào thùng rác sáng nay, cô đột nhiên cảm thấy có chút tội lỗi.
Nếu như tối về nhà, Tiểu Đường Đậu hỏi cô có mang phần ăn sáng đó đến cho anh không, cô làm sao nỡ lừa cô bé chứ?
Phó H Tranh trêu chọc: "Cô hỏi điều này, làm tôi tưởng cô định mang đồ ăn sáng đến cho tôi chứ.”
"Ai, ai muốn mang đồ ăn sáng cho anh, tôi cúp máy đây."
Mộ Vi Lan vội vàng cúp điện thoại.
Khi Hướng Nam Tây mở cuộc họp, Mộ Vi Lan mới nhớ đến cuộc thi của Á Hoa.
Cô rất muốn tham gia cuộc thi của Á Hoa, không chỉ vì phần thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609241/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.