*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi tan làm, Mộ Vi Lan đợi ba phút, cô cầm điện thoại lên, sau đó soạn tin nhắn gửi cho Phó Hàn Tranh."
“Này, khi nào anh tan làm thế?"
Trên tầng 66, Phó Hàn Tranh đang xử lý tài liệu, sau khi nhận được tin nhắn, anh lập tức trả lời lại cô: “Cô đến văn phòng của tôi."
Từ Khôn đang sắp xếp tài liệu cho Phó Hàn Tranh, anh liếc nhìn màn hình điện thoại, rồi mỉm cười nói: “Boss, sao trước đây tôi không phát hiện ra anh còn biết nhắn tin cho cô bé chứ?”
Bình thường, Từ Khôn sẽ không dám trêu chọc Phó Hàn Tranh, nhưng mà hiện giờ tâm trạng của Phó Hàn Tranh rõ ràng là rất tốt, Từ Khôn trêu anh có một câu, mà cũng không quá đáng nên Phó Hàn Tranh đương nhiên không tức giận.
Anh cầm điện thoại, nhướn mày và trầm ngầm: “Mộ Vi Lan còn được tính là cô bé sao?"
"Tính chứ, sao lại không tính. Cô Mộ mới tốt nghiệp đại học, cũng chỉ 24 tuổi, tại sao không phải là cô bé chứ?”
Phó Hàn Tranh cong môi, một nụ cười tinh nghịch hiện lên trong mắt anh.
Cô bé sẽ biết cắn người sao? Cô bé cũng biết trút giận à?
Trong ấn tượng của Phó Hàn Tranh, những cô gái trẻ bây giờ đều có vẻ yếu đuối. Nhưng khi Mộ Vi Lan nổi giận, cô còn dám tát anh.
Anh trả lời hờ hững: “Đã sinh con rồi, còn bé bỏng gì chứ."
Đang nói chuyện, Mộ Vi Lan gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609237/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.