*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Hàn Tranh, anh tìm tôi có việc gì?" Hướng Nam Tây đặt đĩa trái cây lên bàn làm việc của Phó Hàn Tranh và dịu dàng nhìn anh.
Phó Hàn Tranh đút tay vào túi quần, nhìn cô ta với một ánh mắt sắc bén và lạnh lùng: “Là cô sai người bắt cóc Mộ Vi Lan phải không?"
Phó Hàn Tranh trực tiếp hỏi, khiến Hướng Nam Tây bất ngờ, sắc mặt cô ta tái nhợt, nụ cười trên mặt cô ta đột nhiên cứng lại: “Hàn Tranh, anh đang đùa gì vậy? Tại sao anh lại nghĩ tôi sai người bắt cóc Vi Lan."
Có phải là Mộ Vi Lan đã nói gì với anh không?
“Kẻ bắt cóc Mộ Vi Lan đã thú nhận rồi.”
Giọng điệu của Phó Hàn Tranh điềm tĩnh, nhưng đôi mắt anh trở nên lạnh băng. Hướng Nam Tây giật giật khóe môi và cười gượng: “Đúng là tôi đã sai người bắt cóc Mộ Vi Lan, vậy thì sao, bây giờ anh muốn bắt tôi đi tù à?"
Sau khi Mộ Vi Lan tắm xong cho Tiểu Đường Đậu, cô đang định tìm Phó Hàn Tranh để tìm hiểu về Tiểu Đường Đậu hồi nhỏ. Khi cô đi đến cửa phòng sách, cô phát hiện cửa phòng vẫn chưa đóng kín, khi cô chuẩn bị đẩy cửa vào, cô nghe thấy giọng nói của Phó Hàn Tranh vang lên.
“Tôi sẽ không tống cô vào tù.” Phó Hàn Tranh đang nói chuyện với ai?
Mộ Vi Lan tò mò đứng sau cánh cửa, cô nhìn thấy Hướng Nam Tây ôm chặt lấy Phó Hàn Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609225/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.