Trong phòng ngủ chính, Phó Hàn Tranh và Mộ Vi Lan nằm ngủ ở hai bên trái phải, Tiểu Đường Đậu nằm ngủ giữa hai người.
Sắc mặt hai người lớn không được tốt, nhưng cô bé ở giữa lại rất vui vẻ. Một lúc ôm Phó Hàn Tranh, một lúc lại quay người hôn Mộ Vi Lan, vô cùng ồn ào.
Không biết tại vì sao, Mộ Vi Lan đã hoàn toàn mất ngủ.
Rõ ràng hôm nay không có Phó Hàn Tranh "động tay động chân", cô phải ngủ nhanh hơn mới đúng, nhưng bây giờ hai mắt cô đờ đẫn nhìn lên trần nhà, nghĩ đến việc sáng mai đến Phó Thị báo danh, cô khá đau đầu.
Lẽ nào...mới có mấy ngày, cô đã quen với việc Phó Hàn Tranh ôm cô ngủ?
Không thể nào, không thể nào.
Sau khi Tiểu Đường Đậu ngủ, Mộ Vi Lan mới nhắm mắt và ngủ thiếp đi. Khi cô chuẩn bị chìm vào giấc ngủ sâu, đột nhiên có một hơi thở bên tai cô, cô tưởng là Tiểu Đường Đậu, vô thức đưa tay sờ lên “khuôn mặt nhỏ” và "cái miệng nhỏ" của "Tiểu Đường Đậu", cô còn thì thầm: “Đường Đậu, đừng ồn nữa, mau ngủ đi, ngoan."
Cô quay người, ôm chặt “Tiểu Đường Đậu”, muốn để "cô bé" yên lặng một chút, nhưng khi tay cô vỗ vào cặp mông săn chắc của người đàn ông, cô bừng tỉnh, đôi mắt lập tức mở ra, cô ôm đâu phải đứa bé nhỏ! Rõ ràng là đang ôm đứa bé lớn!
Cô cô...cô vừa sờ mông Phó Hàn Tranh...!
Mộ Vi Lan suýt nữa hét lên, Phó Hàn Tranh đưa tay miệng cô lại, hạ thấp giọng cảnh cáo: "Cô muốn đánh thức Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609195/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.