Chiếc Maybach rời đi, đôi mắt lạnh lùng của Phó Hàn Tranh nhìn chằm chằm vào dáng người ngày càng nhỏ hơn trong gương chiếu hậu.
Cô bé ngồi bên cạnh nghịch ngợm bò lên đùi anh, bàn tay trắng trẻo mềm mại nắm lấy tay anh và hỏi: “Bố, tại sao chúng ta không thể đưa Mộ Mộ về nhà ăn cơm?”
Phó Hàn Tranh nhìn xuống, đưa bàn tay to lớn xoa đầu cô con gái nhỏ, kiên nhẫn nói: “Đường Đậu thích Mộ Mộ như vậy à?"
"Vâng!" Cô bé chớp đôi mắt to tròn, gật đầu nhìn Phó Hàn Tranh.
“Bởi vì Mộ Mộ cho Đường Đậu ăn kẹo, nên Đường Đậu thích cô ấy?”
Nhưng mà, trước đây những nguồi phụ nữ khác gặp anh cũng đều đưa cho Đường Đậu đồ ăn vặt yêu thích của cô bé, nhưng cũng không thấy cô bé thích bọn họ, còn khóc lóc không muốn anh ở bên cạnh bọn họ.
Mộ Vi Lan, rốt cuộc đã cho cô bé này uống thuốc mê hồn nào rồi?
Tiểu Đường Đậu lắc đầu, hai bàn tay làm ra một hình tròn nhỏ, đặt lên trên đôi mắt to, chớp mắt nhìn Phó Hàn Tranh và cười toe toét: “Bởi vì mắt của Mộ Mộ cũng to giống như Đường Đậu!”
Phó Hàn Tranh giật mình, ngay cả cô bé cũng nhìn thấy người phụ nữ đó giống cô bé?
Phó Hàn Tranh ôm lấy cô bé trên đùi, đôi môi mím chặt, ánh mắt trầm tư.
Tiểu Đường Đậu ồn ào cả ngày, một lúc sau đã co người ngủ thiếp đi trong vòng tay của Phó Hàn Tranh. Phó Hàn Tranh thấp giọng hỏi Từ Khôn đang lái xe: “Khi nào mới có kết quả DNA?”
"Muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609165/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.