10 năm một khoảng thời gian không quá dài cũng không quá ngắn nhưng đủ người khác thay đổi,chuyện nào đến sẽ đến chuyện nào đi nhất định sẽ đi.
*xoảng*" cô cút ra ngoài cho tôi"
Vĩnh phong hung hăng nắm tóc nhược Nhi ném ra ngoài
" Á Á"
Cú ném làm Nhược Nhi Lăn Từ Cầu Thang xuống
" uhuhu baba đừng đánh mẹ "
Một cô bé chạy lại ôm lấy chân Vĩnh Phong Khóc lóc,Vĩnh phong ánh mắt lạnh nhạt lấy tay hất đứa bé ra ném cho người hầu
"Một đứa trẻ không dữ được "
" Tiểu Phong con lại đánh Tiểu Nhi"
TL.Anh ôm đứa con dâu vào lòng nước mắt rưng rưng
" Là Do cô ta tự Ý xong vào phòng tôi"
Vinh phong đưa ánh mắt lạnh rét
" Hình của cô ấy đâu giao ra đây"
Vĩnh phong đưa tay ra, Nhược nhu oán hận cầm tấm hình trong tay vừa xé ném xuống đất mà dẫm
" 10 năm rồi anh chưa quên cô ta một cái liếc mắt anh cũng khong cho em"
Nước mắt lưng tròng Nhược Hy Nhi ôm ngực mình,Xé xong Nhược Nhi lại hối hận vô cùng vì cô biết bình sẽ ra sao,
Vĩnh phong như nỗi điên xông lại bốp cổ cô ta gầm từ chữ
" thứ hạ tiện như cô không so sánh với cô ấy"
Thuận Tay ném xuống đất rồi quay đi
*
Sân bay ồn ào lôi đi cho khách một cô gái mãnh mai có chút lạnh lùng đôi mắt chứa vô vàng nỗi đau, Mọi người đàn ông diều ngoảnh lại nhìn
Nhược Hy một tay ôm một bé gái một tay dắc một bé trai
Tử Hinh thấy hình dáng quan thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-ac-ma/144202/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.